Mẹ mân côi
Người post thơ lên ảo ảnh đời
Làm tôi cũng chợt thấy nghi tôi.
Niềm vui ai biết, sầu tôi biết
Và cả thơ kia cũng lỡ rồi.
Người mượn thơ chùn trang trải mộng
Những dòng nhạc xé nửa hồn tôi
Về đâu trong những thơ chưa viết
Chợt thấy trong buồn cũng có tôi..
Có phải chăng đời luôn dối gian
Nên thơ ai dệt lệ tuôn ngàn
Tìm trong hư ảo niềm chi đó
Một chút tin hờ hay dối gian..?
Người đã yên chưa một góc đời
Góc này thao thức Mẹ mân côi
Vì trong đêm thánh nghìn năm cũ
Chúa bỏ quên người quên cả tôi…
Mẹ mân côi
Facebook Comments Box