Em đừng khóc nữa
Em yêu dấu, thôi em đừng khóc nữa
Cho cơn mưa chóng tạnh ở nơi đây
Phố lạnh tanh, vốn đã sẵn héo gầy
Mưa chi nữa cho đầy thêm niềm nhớ
Em hãy gắng nén sâu trong nhịp thở
Cơn nghẹn ngào của cách trở, chia xa
Tháng sáu buồn, rồi tháng sáu cũng qua
Niềm đau đó cũng nhoà theo năm tháng
Hãy khép mắt, thả hồn vào quên lãng
Như một lần hờn giận, bỏ đi chơi
Thầm nhủ lòng quên, quên hết đi thôi
Mới một buổi – Ôi, sao mà nhớ quá!
Thôi hãy lau giọt lệ sầu trên má
Cho hôm nay còn có một thoáng vui
Ở nơi đây, hiếm lắm những nụ cười
Đừng khóc nữa, cho sóng đời bạc trắng
Hát đi em, cho vơi niềm trống vắng
Bài tình ca mình thường lắng nghe
Cho lời thơ tôi viết những tháng hè
Không ai oán như tiếng ve than thở
Cười em nhé, cười như ngày xưa đó
Buổi hẹn hò quên hết những âu lo
Nụ cười xinh ngày ấy em tặng cho
Em có biết tim tôi còn ấp ủ?
Hãy nhớ nhé, tìm trong chồng thư cũ
Những bài thơ tôi gửi tặng riêng em
Hãy mỉm cười và đọc lúc vào đêm
Để tôi mãi bên em trong giấc ngủ…
Em đừng khóc nữa – ST