Em chỉ là em
Chắc đời em … từng có lúc là mây
Buồn nhiều quá … nên hóa thành mưa đó
Có giọt lạnh lùng rơi làm ướt cỏ
Thấm đất mềm … giọt theo gió … trêu anh
Chỉ là hoa … anh vẽ trong tranh
Ðẹp rực rỡ nhưng mãi không là thật
Thơ của em mang đầy hương và mật
Là những gị em có để mà dâng
Không là tiên … em … cô gái dương trần
Yêu cuộc sống bao lụy phiền thế tục
Thương, hận, buồn, vui … đủ đầy cảm xúc
Trải lòng mình ca ngợi cả niềm đau
Em chỉ là em … cô gái không giàu
Em chỉ là em … đời không kho báu
Ðợi một nhà thơ, lau mi em ráo
Ðể một lần được nói … chỉ yêu … “thơ”
ST
Facebook Comments Box