Bé đã xa rồi
Thành phố hôm nay có nắng hồng,
Có làn mây trắng nhẹ như bông.
Có cơn gió hạ đùa xao xác,
Có ngàn hoa thắm tỏa hương nồng.
Áo đua màu áo, đường muôn sắc,
Người nối chân người, phố thật đông.
Sao anh vẫn nghe buồn xa vắng,
Bé đã xa rồi, có phải không ?
Bé đã đi rồi có phải không ?
Hèn chi anh xao xuyến trong lòng.
Sợi nắng dường như hơi ngơ ngác,
Làn mây có lẽ thoáng bâng khuâng.
Gió hạ man mác niềm thương nhớ,
Hoa tươi vương vấn nỗi chờ mong.
Phố vui, vui như ngày hội lớn,
Mà lòng anh vắng, vắng mênh mông.
Thành phố hôm nay thiếu Bé rồi,
Nắng hồng, mây trắng cũng thế thôi.
Hoa thơm, gió mát thêm buồn tủi,
Đất trời thiếu Bé thật đơn côi.
Anh nhìn con phố muôn màu áo,
Mà nghe xa lạ quá cuộc đời.
Thôi, anh trở lại căn phòng tối,
Nhớ về cô bé chốn xa xôi…
Bé đã xa rồi – ST