Tiếng hạc gọi
Đức Lý một đời ngạo thế, để lại nhiều giai thoại trong dân gian truyền kỳ, sử sách lưu danh. Tiếng hạc gọi là một trong những tuyệt tác đời ông.
Tiếng hạc gọi từ xa vọng lại
Đoạn đường trần oằn oại bon chen
Ham làm chi hai chữ “kim tiền”
Hoặc vợ đẹp nhà cao cửa rộng
Sao không dụng chữ tu là trọng
Để khỏi nhìn thấy cảnh bợn nhơ
Chuyện trần gian ví tợ thế cờ
Ai không hiểu lòng lo quẩn trí
Kẻ nhàn nhã ngao du sơn thủy
“Rượu” một bầu lúc lắc trên vai
Uống vào đi, nửa tỉnh nửa say
Nhìn chị Nguyệt lượn dài trên sóng
Chị Nguyệt đẹp, đây hình kia bóng
Cảnh đồng hoang hí lượn dưới trăng
Bước chân đi trọn đất giang san
Rượu đã cạn, non ngàn chưa tới
Nguyệt e thẹn nên còn che dấu
Nửa mặt xinh sau mảnh rèm thưa
Nét lung linh với vẻ hững hờ
Lúc ẩn hiện chờn vờn mặt nước
Canh sắp tàn, lòng người ao ước
Chỉ một lần đối diện Hằng Nga
Để cùng nhau chung rượu, chén trà
Ồ! Chị Nguyệt gật đầu ưng thuận
Hãy đến đi khi lòng còn hứng
Vươn vòng tay ôm trọn chị Hằng
Nước tóe lên muôn vạn bóng trăng
Nguyệt vẫn ngó chị Hằng làm dáng
Bầu ngự tửu kia còn chuếnh choáng
Kẻ tài danh muôn dặm biệt tăm
Rồi từng đêm, Nguyệt vẫn âm thầm
Tỏa ánh sáng xuống trần mát diệu
Kẻ tài danh không còn bận bịu
Mượn vầng trăng vĩnh biệt thế gian !!!
Tiếng hạc gọi – ĐỨC LÝ